Cách thành phố Tây Ninh khoảng 35 km về phía biên giới Việt Nam – Campuchia, đặt chân đến chợ Biên Giới, chúng tôi bắt gặp hình ảnh một người phụ nữ lớn tuổi đang cụm cụi bán hủ tiếu, bánh canh, bánh mì bên quầy tủ đã gần như hư hoàn toàn. Cô tên là Đặng Thị Ngọc Em, sinh năm 1951, hiện ngụ tại ấp Bến Cầu, xã Biên Giới, huyện Châu Thành, tỉnh Tây Ninh.
Chồng cô mất sớm và các con cũng đã lập gia đình, thu nhập không ổn định nên thật sự “hữu tâm nhưng vô lực” trong việc phụ giúp kinh tế cho cô. Cô hiện đang ở một mình trong căn nhà tình thương (được chính quyền địa phương xây dựng), nay cũng đã xuống cấp trầm trọng, nhìn quanh – ngoài bàn thờ đơn sơ đến không thể đơn sơ hơn, chúng tôi không thể tìm ra thêm đồ dùng khác có giá trị. Anh chàng tài xế chở chúng tôi đi thăm nhà cô đã nói: “Ngước mắt lên mình chẳng bằng ai nhưng cúi xuống có mấy ai bằng mình. Gặp hoàn cảnh này, em thấy mình còn quá may mắn”. Hàng xóm xung quanh nhà cô chia sẻ: “Nhà bả cứ để vậy đâu cần đóng cửa – ăn trộm cũng không thèm vô, đi vô rồi lại mắc công đi ra tay không nữa”.
Bản thân cô đã & đang bị căn bệnh khớp giày vò, việc đi lại rất khó khăn và đau đớn. Phải uống thuốc mỗi ngày nhưng cô vẫn cố gắng buôn bán từ sáng đến chiều vì cô cho rằng: “Ở chợ, người ta chỉ bán buổi sáng, mình bán cả ngày thì sẽ có thu nhập hơn”. Quá mệt mỏi sau một ngày làm việc vất vả, dường như cô không còn đủ sức để chạy tới chạy lui – cô thường xuyên ngủ tại chợ không về.
Quá trình chúng tôi bắt chuyện với cô, chúng tôi thật bất ngờ khi biết cô bán 01 ổ bánh mì với thịt, chả lụa,… mà giá chỉ có 5.000đ. Hỏi cô sao bán rẻ thế, cô trả lời nhỏ nhẹ: “Bán rẻ rẻ khách mới ăn. Khách của cô là lao động nghèo không hà”. Và thật tình với giá bán quá rẻ như vậy, sẽ không còn bất ngờ khi biết rằng lợi nhuận ngày cô bán đắt là 60.000đ. Trò chuyện với chúng tôi mà mắt cô đỏ hoe, nước mắt như chực rớt, cô không khóc để chúng tôi cảm thấy thương hại mà sự chân chất, cố gắng tỏ ra vui vẻ & kiềm nén nước mắt của cô khiến mấy anh em trong nhóm khảo sát của chúng tôi đều nghe đau đáu trong lòng. Ai trong mỗi chúng ta cũng đều mong ước có được sự an yên, sum vầy lúc về già nhưng đối với cô thì điều đó thật sự quá khó khăn đến phi thực tế.
Thấu hiểu và chia sẻ với hoàn cảnh kém may mắn của cô, sáng ngày 18.6.2019, Công ty Hùng Duy phối hợp cùng với Hội LHPN tỉnh Tây Ninh, Hội LHPN huyện Châu Thành & Hội LHPN xã Biên Giới tới thăm cô Em và tiến hành buổi lễ “Trao vốn hỗ trợ phụ nữ nghèo khởi nghiệp”. Tại buổi lễ, Công ty Hùng Duy đã trao tặng cho cô một phần quà trị giá 8.500.000đ (bao gồm 01 chiếc xe bánh mì, phần tiền mặt hỗ trợ chi phí mua nguyên vật liệu – công cụ, dụng cụ và một phần quà nhằm khích lệ, động viên cô).
ĐẠI DIỆN CÔNG TY HÙNG DUY TRAO VỐN & PHƯƠNG TIỆN KINH DOANH CHO CÔ ĐẶNG THỊ NGỌC EM
Tại buổi lễ, không kiềm nén được cảm xúc, cô khóc & chia sẻ: “Tui thiệt tình mừng quá không biết nói gì hơn – nhờ mấy em bên Hội Phụ Nữ thương mà giới thiệu tình cảnh của tui tới Hùng Duy, nhờ Công ty thấu hiểu, động viên, tư vấn cách tính toán, làm ăn cho tui mấy bữa rày và giờ còn tài trợ cho tui vốn, xe bánh mì mới, tui buôn bán được hơn trước, tui cảm ơn rất nhiều”.
Mượn một câu nói sưu tầm thay cho lời kết: “Nếu có một cuộc đời để sống, hãy sống không chỉ cho riêng mình”. Phụ nữ sẽ dễ dàng đồng cảm với phụ nữ, người Tây Ninh sẽ luôn yêu thương người Tây Ninh và người Việt Nam sẽ bảo vệ người Việt Nam. Hãy vững tâm làm việc và sống tốt vì “Hùng Duy luôn bên Bạn”. Đối với công ty Hùng Duy – Hạnh phúc là sẻ chia.